Kiều nữ…

trong năm nay fải ráng tìm đại gia. Hehe…
Năm con Trâu, năm tuổi, năm cuối tam tai công nhận có wá nhìu thay đổi.

1 – Thay vì 5 năm trước chỉ cầu trời học cho xong bằng đại học để xách đi vào 1 tờ báo, apply xin làm phóng viên thì từ giữa tháng 6/2009 đã nghĩ khác, đầu tháng 10 xách đít đi đóng tiền học típ cái diploma Marketing management, 2 năm. Học, học nữa, học mãi …

2 – Ngày trước quan niệm kiếm đủ tiền cafe là wá zui òi, ko tham vọng gì hơn. Sau cú tai nạn nứt xương và 1 con đĩ ( đờ y đi ngã đĩ ), bài học thứ nhất trong năm con trâu, vào tháng 3/2009 tui nhận ra mình có tham vọng, mất lòng tin vào sự bền vững của chữ nghĩa trên những trang in, tui tìm kiếm cho mình 1 chỗ phù hợp và trả thù lao đúng chất xám của mình hơn. Cuối tháng 10, bắt đầu công việc đúng sở trường của mình. Vẫn tiếp tục đến ngày hum nay. Ngoài công việc, tui có thêm 1 thằng bạn. He is my boss.

3 – Shopaholic : chập chững những bước đầu tiên. Thật khủng khiếp khi chỉ vì nỗi bùn nho nhỏ nhận nhầm bạn bè những ngày cận tết mà tui đã xài tới hơn tổng thu nhập trong 4 tháng viết lách…

4 – Xưa giờ nói chung là bị nhìu cú lựu đạn choáng váng. Thường thui, đời vốn chó má mà, hehe, càng nhìu lựu đạn thì tui càng bản lĩnh và cứng rắn hơn, ko ảnh hưởng gì hết trơn nhưng cú này thì khác. Tui từng nghĩ cô ấy là bạn. Có thể tui nhầm, hoặc có thể 4 năm của tui ko bằng 1 thời gian ngắn cô ấy thử việc cho cty mới. Tui có thể nhận hết lỗi và bị phụ huynh của chửi té tát để bảo vệ bạn ( Nguyệt Anh ha!), tui sẵn sàng bao che cho bạn tui mọi thứ ( Nguyệt Quế, Thành Đức, Ngọc Mai ha !). Bài học về con người bao giờ cũng đắt. Người tham vọng, “cầu tiến”, nên vì ĐẠI NGHIỆP diệt BẠN BÈ. Bài học thứ 2. Những người bạn khác của tui ko như vậy, lần đầu tiên bị “BẠN” cho 1 cú ú ớ lun. Tui từng nghĩ là muốn người ta tốt zí mình thì mình tốt với họ trước, tin tưởng họ trước… ai dè bạn í tát mình trước… Chài ai, mai mốt tui sẽ chủ động tát trước zị. Ngu sao bị tát wài. Hehe…

5 – Cái đẹp luôn đáng được nâng niu. Nếu đáp ứng được nhu cầu của nhìu đối tượng. Cái đẹp cần vật chất, vật chất muốn cưu mang cái đẹp, đem được 2 bên cung cầu tới gần và chạm được vào nhau, họ cùng thỏa mãn. Theo góc nhìn của tui thì các má mì làm được cũng zống như nhà kinh doanh bán sản phẩm tốt zị thui. Ý kiến cá nhân tui, cái gì cũng có giá của nó, con người ta có quyền đánh đổi những thứ đang thuộc về mình để lấy cái mà họ thèm khát chạm tới.
Có nhìu cách, đạp đổ cũng là 1 cách.
Con người ta trưởng thành từng ngày.
Công nhận tui chảnh chẹ, tui ích kỉ, nhưng tui ko nhỏ mọn và bán đứng bạn bè!
Công nhận, friendship cũng có thể là 1 thứ dễ dàng bị đạp đổ.
Sau 1 năm nhìn lại.
Tui thay đổi.
Mọi thứ chỉ thay đổi khi cách nghĩ của con người ta thay đổi.
====================
NÓI LUNG TUNG
AI HỈU SAO HỈU
thi liên tục 3 ngày, lên cty họp liên tục 3 tiếng và chạy Q1 – Tân bình  – Q1 – Q5 mỗi ngày để đi học đi làm nắng nôi khói bụi nên bị khùng, nói nhìu zị đó.
Vẫn 1 câu cũ : blog tui tui có quyền, ai ko ưng thì biến
Hehe….
====================

BONUS
KỊCH KIỀU NỮ VÀ ĐẠI GIA
Sân Khấu 125 Cống Quỳnh Q1
Đạo diễn: NSUT Ngọc Giàu

Câu chuyện xoay quanh những cô gái trong “lò” của một “má mì” (diễn viên Gia Bảo đóng) chuyên đào tạo kiều nữ giới thiệu cho các đại gia. 25 tuổi, trẻ trung và xinh đẹp, Thụy Vy (Vân Trang đóng) yêu anh chàng họa sĩ nghèo (Khương Ngọc), nhưng mối tình đẹp ấy không thể giúp cô thoát khỏi ám ảnh về cái nghèo đeo đẳng từ thuở nhỏ. Thụy Vy quyết định cắt đứt quan hệ với chàng họa sĩ để chinh phục vị đại gia Việt kiều (NSƯT Bảo Quốc) lớn gấp đôi tuổi cô nhưng “có vài siêu thị bên Los”, với niềm tin rằng, khi cô đã giàu sang thì tình yêu sẽ trở lại.
Với Yên Hà (Mai Phương), con đường tham vọng không hề vướng bận chút tình riêng. Cô sẵn sàng đáp trả ai đó nợ cô bằng một cái tát hay một sự sỉ nhục. Cô tìm thấy cơ hội cho mình ở anh chàng giám đốc một công ty thời trang tên Long (Trung Dũng) và tìm cách hất cẳng người tình hiện tại của anh ta là Quỳnh Trang (Phi Thanh Vân).
Coi vở này sốc nhất pạng Gia Bảo (1988) giả gái đóng vai má mì, kịch 2 tiếng thay 6 bộ đồ. Đanh đá hơn tui lun… hehe
=
IMG_9138_resize.JPG (600×400)
=
Tui show hình thui, còn nội dung và thứ tự các hình thì bà con đi coi rùi tự sắp xếp cho nó logic ha
Hehe…
=
IMG_9140_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9147_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9158_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9161_resize.JPG (600×400)=
IMG_9165_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9186_resize.JPG (400×600)
=
IMG_9195_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9219_resize.JPG (600×400)

=
IMG_9237_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9248_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9259_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9304_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9335_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9345_resize.JPG (400×600)
=
IMG_9357_resize.JPG (400×600)
=
IMG_9369_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9402_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9414_resize.JPG (400×600)
=
IMG_9427_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9453_resize.JPG (400×600)
=
IMG_9469_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9491_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9501_resize.JPG (400×600)
=
IMG_9510_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9519_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9542_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9548_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9570_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9572_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9587_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9623_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9634_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9640_resize.JPG (600×400)=
IMG_9646_resize.JPG (400×600)
=
IMG_9649_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9654_resize.JPG (600×400)
=
IMG_9656_resize.JPG (600×400)
=
P/s :
Ai thích phong cho tui làm nhà báo, báo nhà, báo này báo nọ thì cứ phong nha. Nói wài hem ai tin tui hẻm fải nhà báo. Mệt wá !
Hem tin tui cứ nhắc lại: Tui hẻm phải nhà báo
Ai cũng có thể viết báo nhưng ko fải ai cũng có thể trở thành nhà báo!
Pạng nào tự thấy mình rảnh wá thì ra cầu sông Hàn lao đầu xuống tự tử đi, chứ rảnh wá cứ lôi tui ra, phong cho tui làm nhà báo xong rùi đi chửi rủa sỉ vả cả cái ngành nghề của bao nhiêu con người tâm huyết khác chi vại ?

0 thoughts on “Kiều nữ…

  1. bản lĩnh. chia sẻ với suy nghĩ của chị. Sorry vì vụ đạp pahn6 năm ngoái qua năm nay vẫn còn mùi.

Leave a Reply